Nhớ lại một bài reference rất hay đọc được rất lâu trước đây trong sách, hôm nay kể lại cho bạn nghe:
Hai tập đoàn quân đối địch nhau là đại đội A và đại đội B có nhiệm vụ phải chiếm cứ một cứ điểm vô cùng quan trọng nằm trên một cao điểm. Đây là một cứ điểm mang vị trí chiến lược và mỗi đại đội đều tuân theo mệnh lệnh phải chiếm lấy nó trước quân địch bằng mọi giá.
Đại đội A và đại đội B đều có cùng quân số, trang bị cùng khí tài và thiết bị, hậu cần, cách cứ điểm một khoảng cách bằng nhau, đều di chuyển với vận tốc không đổi như nhau và đều mệt như nhau. Nói tóm lại 2 đại đội thù địch này không khác gì nhau, chỉ khác một điều duy nhất:
Khi khoảng cách đến cứ điểm chỉ còn 10km, quân lính đã mệt mỏi rã rời, ai nấy không nhấc nổi chân để bước tiếp.
Khi quân lính xin nghỉ, sĩ quan đại đội A ra lệnh: “Cho nghỉ 5 phút, sau đó lập tức di chuyển. Những ai không theo kịp sẽ bị bỏ lại phía sau!”
Khi quân lính xin nghỉ, sĩ quan đại đội B ra lệnh: “Tiến lên! Một giây cũng không được phép dừng. Bỏ lại tất cả những thứ không cần thiết: quần áo, thức ăn, và nước uống, chỉ mang theo vũ khí và đạn dược, những ai không theo kịp sẽ bị bỏ lại phía sau!”
Đại đội A có 200 người, đến được vị trí cứ điểm chỉ còn lại 180 người.
Đại đội B có 200 người, đến được vị trí cứ điểm chỉ còn lại 50 người.
Nhưng chỉ sau một loạt đạn, đại đội A không còn lại một ai.
Tại sao vậy? Dù đại đội B chỉ đến sớm hơn đại đội A có 5 phút ngắn ngủi. 5 phút đủ để họ chiếm cứ các lô cốt, thiết lập đội hình, chuẩn bị vũ khí chờ đại đội A tới. Lúc này để chiếm lại cứ điểm và đánh bật 50 người của đại đội A sẽ cần tới hơn 1000 người!
Bài học rút ra là: “Vào những thời khắc quyết định, việc ở đúng nơi tại đúng thời điểm là việc vô cùng quan trọng. Do đó một khi đã biết đâu là thời khắc quyết định, hãy sẵn sàng hy sinh tất cả cho mục tiêu của mình”.